Biết chồng ngoại tình nhưng tôi không thể ly hôn P2

Biết chồng ngoại tình nhưng tôi không thể ly hôn P2

Biết chồng ngoại tình nhưng tôi không thể ly hôn P2
Ngay tối hôm đó tôi quyết định nối chuyện với anh. Nhìn những bằng chứng tôi đưa ra anh không một lời chối cải. Nhưng trái với những gì tôi tưởng tượng, không những anh không biết sai mà còn cố chấp đổ lỗi cho tôi và gia đình tôi. Cho rằng tôi và gia đình coi thường anh, anh cảm thấy ngột ngạt khi về nhà và cần không tìm thấy sự đồng cảm chia sẽ ở tôi. Nghe tới đây thì tôi biết, gia đình tôi tới mức hoàn cảnh này không hẳn phải lỗi do người đàn bà kia mà là ở chồng tôi. Suốt 10 năm sống chung, tôi luôn ở phía sau chăm lo cho gia đình

Ngay tối hôm đó tôi quyết định nối chuyện với anh. Nhìn những bằng chứng tôi đưa ra anh không một lời chối cải. Nhưng trái với những gì tôi tưởng tượng,  không những anh không biết sai mà còn cố chấp đổ lỗi cho tôi và gia đình tôi. Cho rằng tôi và gia đình coi thường anh, anh cảm thấy ngột ngạt khi về nhà và cần không tìm thấy sự đồng cảm chia sẽ ở tôi. Nghe tới đây thì tôi biết, gia đình tôi tới mức hoàn cảnh này  không hẳn phải lỗi do người đàn bà kia mà là ở chồng tôi.

Click để tìm hiểu về Dịch vụ thám tử điều tra ngoại tình tại Hà Nội 

Suốt 10 năm sống chung, tôi luôn ở phía sau chăm lo cho gia đình, hỗ trợ anh hết mực về công việc để anh có được như bây giờ, thậm chí là chấp nhận để anh đi sớm về khuya vì nghĩ đó là công việc.. Nhưng đổi lại, anh lại phản bội tôi. Ngay lúc đó trong đầu tôi chỉ nghỉ tối ly hôn vì đó là giải pháp tốt nhất cho chúng tôi, nhung rồi nghỉ tới 2 đứa con tôi lại chần chừ. Suốt 1 tuần chúng tôi không nói với nhau câu nào, cuộc sống gia đình chưa bao giờ lại căng thẳng đến thế. Nhưng hình như tôi thấy anh không mấy quan tâm tới điều đó, cứ như anh muốn tình trạng này kéo dài mãi mãi. Tôi quyết định nói chuyện thẳng thắn, yêu cầu anh lựa chọn gia đình hay người đàn bà kia. Ngay khi đưa ra quyết định này tôi đã sẵn sàng cho việc ly hôn và tự nuôi 2 con 1 mình, dù biết sẽ rất khó khăn. Nhưng câu trả lời của anh làm tôi sốc. Anh không chấp nhận ly hôn, nhưng cũng không muốn dừng lại chuyện kia. Có lẽ trong suốt thời gian sống chung, người vợ như tối đã quá dễ dàng, tôi không chanh chua như những người vợ khác, tôi quá hiền và cam chịu. Và giờ anh coi thường và không tôn trọng tôi. Với anh ý gia đình và hôn nhân chỉ là vỏ bọc, là nghĩa vụ để anh coi nó cần phải tồn tại. Tôi hiểu tại sao anh làm vậy, anh sợ ly hôn ảnh hương tới công việc, và danh dự, anh sợ bạn bè, đồng nghiệp coi anh là thằng ' ăn cháo đá bát' khi quên mất rằng chính bố tôi là người nâng đỡ anh lên như ngày hôm nay. 
Tôi không chấp nhận quyết định đó của anh và yêu cầu lý hôn, nhưng anh ngăn cản bằng mọi cách, giành quyền nuôi con với tôi, không ký đơn, ...

Tôi biết nếu giờ ly hôn về kinh tế sẽ rất khó khăn, thậm chí là không có nơi để ở nếu phải dọn ra khỏi căn nhà này. Anh không chấp nhận ly hôn đồng nghĩa với việc tài sản không được chia và tôi vẫn phải sống chung, chấp nhận nhìn anh tự do làm theo ý muốn. Gần 2 tháng trôi qua chúng tôi đã sống như vậy. Gần như tình cảm vợ chồng không còn. Thậm chí trách nhiệm cho con từ ăn uống, học phí, ốm đau một mình tôi lo. Giờ tôi không biết phải làm sao, nên tiếp tục cuộc sống như hiện tại hay chấp nhận ly hôn và ra đi tay trắng. Có lúc tôi tự nghĩ một mình bỏ đi để 2 con lại cho anh, nhưng vì thương con tôi lại không đành, có lẽ biết được điểm yếu của tôi là thương con, không thể xa con, nên anh đã trói tôi bằng sợi dây vô hình này.